Tiếu ngạo hồng trần...
Hồng trần cuồn cuộn Chốn thị thành phồn hoa náo nhiệt Nặng bước mưu sinh Mệt mỏi dừng chân Vài người bạn thân Một ấm trà xanh, dăm ba câu chuyện hài Cười cảnh đời lắm điều tréo nghoe Cười cảnh người xoay vần mà sống Cười cảnh mình lạc bước vô định Trước mắt bụi mù không rõ lối Sợ sao? Sợ gì! Miệng cười, chân bước Tiếu ngạo hồng trần... "Hồng trần" dịch nghĩa ra là bụi đỏ, nghĩa bóng là chỉ cảnh phồn hoa, nhiều cám dỗ trong cuộc đời. "Tiếu ngạo" dịch sát nghĩa là cười ngạo nghễ, trong tựa đề truyện "Tiếu ngạo giang hồ" hiểu thoát nghĩa là sự ung dung tự tại, thong dong đối diện với một giang hồ lắm thị phi. "Tiếu ngạo hồng trần" với ý tứ như trong bài thơ trên đã thể hiện. Ta đều là người trong chốn hồng trần, đều phải xoay vần trong cuộc sống của mỗi người. Ta không thoát được khỏi cuộc sống này nên cũng chẳng cần phải giả đò thanh cao đứng ngoài thế sự. Nhưng cũng không nên để bị cuốn vào vòng xoáy mà nên giữ một thái độ, một tâm thế lạc qua