Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn cam_nghi

Tiếu ngạo hồng trần...

Hình ảnh
Hồng trần cuồn cuộn Chốn thị thành phồn hoa náo nhiệt Nặng bước mưu sinh Mệt mỏi dừng chân Vài người bạn thân Một ấm trà xanh, dăm ba câu chuyện hài  Cười cảnh đời lắm điều tréo nghoe Cười cảnh người xoay vần mà sống Cười cảnh mình lạc bước vô định Trước mắt bụi mù không rõ lối Sợ sao? Sợ gì! Miệng cười, chân bước Tiếu ngạo hồng trần... "Hồng trần" dịch nghĩa ra là bụi đỏ, nghĩa bóng là chỉ cảnh phồn hoa, nhiều cám dỗ trong cuộc đời. "Tiếu ngạo" dịch sát nghĩa là cười ngạo nghễ, trong tựa đề truyện "Tiếu ngạo giang hồ" hiểu thoát nghĩa là sự ung dung tự tại, thong dong đối diện với một giang hồ lắm thị phi.  "Tiếu ngạo hồng trần" với ý tứ như trong bài thơ trên đã thể hiện. Ta đều là người trong chốn hồng trần, đều phải xoay vần trong cuộc sống của mỗi người. Ta không thoát được khỏi cuộc sống này nên cũng chẳng cần phải giả đò thanh cao đứng ngoài thế sự. Nhưng cũng không nên để bị cuốn vào vòng xoáy mà nên giữ một thái độ, một tâm thế lạc qua

Thư gửi em #02: Khác biệt giữa đi học và đi làm là gì?

Thân gửi cô em nhỏ, Hôm trước em hỏi anh rằng đi làm khác với đi học như thế nào? Anh nghĩ sự khác nhau đó nằm ở chữ "tiền". Dù nó có nhiều tên gọi như: học phí, kinh phí, lợi nhuận, vốn, lãi, dư nợ, lương... thì chung quy lại đều là tiền. Điều anh muốn nói với em là... Đồng tiền quyết định vai trò của bản thân... # Khi em đi học Chữ "tiền" sẽ là trục xoay để thay đổi vai trò của em khi đi học và đi làm. Lúc đi học, em đóng học phí cho trường, khi đó em là khách hàng "mua" sản phẩm của trường. Còn nhà trường, với vai trò là bên "bán", phải đảm bảo chất lượng sản phẩm cung cấp và giải quyết khiếu nại cho em. Thường thì em sẽ cảm thấy như mình là người được trường chọn lựa sau khi trải qua những kỳ thi tuyển gian nan, nhưng thực ra chính em mới là người chọn trường. Vì nhà trường là người bán sản phẩm, ở đây là dịch vụ đào tạo, nên họ phải biết được trình độ của em mức nào để họ đảm bảo thực hiện được cam kết của mình, là giúp em "chứa" đ

Tổng kết 2023: Đầu năm thất tình, cuối năm thất nghiệp, nhìn chung là buồn!

Hình ảnh
Ngồi nhâm nhi tách trà nhớ lại những gì đã qua trong năm rồi. Một năm khá chật vật với những đổi thay đột ngột trong cuộc sống bình lặng của mình. Có tiếng thở dài nuối tiếc, có nụ cười thảnh thơi pha thêm chút ánh nhìn vô định. Anh chưa từng lên kế hoạch cho cuộc đời anh Sẽ là mây đen kéo đến hay trời ngời xanh Nhưng nếu em muốn thấy chân trời mới toanh Thì em ơi đi trốn với anh... Những lời ca của Đen vang lên trong tâm trí như nói lên khát khao tận sâu đáy lòng của mình vậy. Rời bỏ nhịp điệu trầm lắng của cuộc sống an toàn, bước chân vào những đoạn đường chưa từng đi, trải nghiệm những điều mới, có buồn có vui, để thấy mình được "sống" nhiều hơn!  Chỉ là khi em ấy dứt khoát quay lưng đi xa, để lại mình đứng lặng nơi đó, cảm giác như thể không thời gian vỡ vụn ngay lúc ấy. Đôi tay mình muốn bắt em lại nhưng em đã tan vào hư vô. Con tim tuôn trào nỗi đau chảy lan tỏa khắp tâm trí và cơ thể, chỉ muốn cuộn tròn lại, thu mình vào góc tường, cho bóng tối bao phủ, ngăn cách khỏi

Cảm nghĩ về tiểu thuyết mạng Trung Quốc

Hình ảnh
Trong phạm vi bài viết này, mình chủ yếu đề cập đến các bộ tiểu thuyết của tác giả Trung Quốc viết và đăng dài kỳ trên web, mình gọi chung là tiểu thuyết mạng Trung Quốc (TTMTQ). Đây là những cảm nghĩ chủ quan của riêng mình rút ra được sau khi đã đọc nhiều TTMTQ trong một thời gian dài. Ngoài ra, mình sẽ không xét đến thể loại ngôn tình, do mình không có đọc qua thể loại này nên không có nhận định về nó. Nhìn chung, cảm giác của mình khi bắt đầu tiếp xúc lại với TTMTQ sau bao năm (hồi xưa từng đọc bộ "Tru Tiên" của Tiêu Đỉnh) là ngỡ ngàng vì sự đa dạng đáng kinh ngạc của nó! Nếu muốn phân chia một cách có hệ thống thì có thể phân loại đại khái như sau: Theo thể loại: tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền huyễn, khoa huyễn,... Theo bối cảnh thế giới: cổ điển tiên hiệp, đô thị dị năng, tu chân văn minh,... Theo lưu phái: sảng văn, hệ thống, phàm nhân, phế vật, xuyên nhanh, nữ cường,... Sự phối trộn về thể loại, bối cảnh thế giới, lưu phái với nhau tạo ra sự đa dạng và đặc sắc cho thế gi

Thư gửi em #01: Bàn về sự chết

Gửi cô em nhỏ, Thật may mắn vì chúng ta không phải sống trong một thế giới nơi con người chết đi sẽ trở thành nguồn cung phốt-pho sản xuất phân bón và sự khóc thương dành cho người đã mất bị xem là ảnh hưởng đến việc "đào luyện" trẻ em. Anh không phải là một triết gia hay một nhà khoa học, nên bức thư này sẽ không bàn tới những vấn đề kiểu như "sống là gì?", "chết là gì?", "thế nào là sống?", "thế nào là chết?". Anh chỉ viết về những cảm xúc và nỗi băn khoăn của mình khi nhìn vào sự chết. Sự chết là một điều bí ẩn nhất trên đời này. Ta có thể quan sát một người chết đi, nhưng không ai biết điều gì thực sự xảy ra trừ chính người đã chết. Khi chết là trải nghiệm như thế nào? Sau sự chết là gì? Không có câu trả lời nào cả, vì những câu trả lời đều là của người chưa chết. Vì nó bí ẩn, vì chưa hiểu gì về nó nên ta sợ hãi. Con người luôn sợ hãi những gì không biết, không hiểu thấu được. Anh cũng vậy, anh sợ hãi sự chết! "Chết" vốn d

Ánh bình minh nơi góc trời

Mình còn nhớ mãi nơi góc cuối của công ty những ngày trốn dịch, giữa khoảng không gian thoáng đãng và thinh lặng của đồng cỏ, mình vừa tập thể dục vừa chờ đợi màn đêm dần kéo rèm, hé lộ ánh hừng đông đốt lên những gợn lửa lan tỏa khắp bầu trời... Có những ngày, khung cảnh này mang một vẻ đẹp mĩ lệ đến choáng ngợp, khi ấy hừng đông bắt đầu chỉ nhen nhóm một góc nhỏ, nhưng quay người đã đốt cháy cả bầu trời, nhanh chóng như lửa lan trên đồng cỏ khô hay ngọn lửa tình trong một con tim đã khô héo! Những rặng mây mờ bùng cháy một sắc màu của lửa, bất định và khó nắm bắt, như những vệt sơn dầu kỳ ảo của bậc danh họa, hay như nụ cười của nàng Mona Lisa. Không! Phải nói rằng chính các bậc danh họa mới là người cố gắng sao chép tạo tác này của tự nhiên mới phải. Ở một góc trời, trên những gợn sóng lửa là mặt trăng còn nán lại, như viên ngọc trai lãnh tĩnh, hờ hững trước sức sống sôi sục đang tăng dần của ngày mới. Một đàn chim bay lướt qua, chấm phá những tàn tro trên khung cảnh đỏ lửa đó như n

Có nên chơi game crack?

Hình ảnh
"Crack" là một từ thần thánh với bất kỳ cậu học sinh, sinh viên nào. Còn với một người đã đi làm như mình thì "bản quyền" (copyright/ license) mới là từ cần dùng đến :"> "Bản quyền" hay cụ thể hơn là "Bản quyền số" (Digital License) không còn là một từ lạ lẫm gì nữa. Khi còn là sinh viên, mình từng tự nhủ rằng bây giờ xài hàng "crack", sau này đi làm phải xài hàng "bản quyền" đàng hoàng. Vậy nên bây giờ mình có thể tự tin nói rằng trong máy tính và điện thoại mình không có phần mềm, ứng dụng nào là crack, kể cả Windows 10 (^__^) Ori and the Blind Forest - một trong những tựa game yêu thích mà mình sẵn sàng mua khi có cơ hội  (Nguồn ảnh: Internet) Nói đến chuyện bản quyền thì mình vẫn còn nhớ mãi gương mặt kinh ngạc của đồng nghiệp cùng phòng khi biết rằng bộ MS Office phải mua bản quyền, tại hồi giờ cứ đinh ninh là nó lúc nào cũng có sẵn trong máy nên nó miễn phí (@__@). Phản ứng như vậy cũng chẳng khó hiểu, vì ở Việt

Chơi game Online hay Offline?

Hình ảnh
Nếu bạn hỏi tôi lúc còn là một cậu học sinh, tôi sẽ không ngại ngần chọn chơi game online. Còn bây giờ á, offline là câu trả lời của tôi :)) Nhắc đến game online là nhắc đến một thời cấp 3 máu lửa cùng các chiến hữu trong lớp. Mặc dù cái game online đầu tiên mình chơi là hồi cấp 2, được thằng bạn thân giới thiệu cho tựa game Gunny , nhưng lúc đó chơi không nhiều vì máy cùi bắp quá, chơi lag mãi đâm chán, mà lúc đó cũng chưa từng ra quán net chơi lần nào. Thành ra cái lúc mình nhiệt tình với game online là khi lên cấp 3. Thời đó game online rộ lên dữ lắm, đứa nào trong lớp cũng chơi ít nhất 1-2 game, nào là Audition, Boom Online, Warcraft, Half-Life, Fifa Online,… tới cả những game trên mạng xã hội Zing như Khu Vườn Trên Mây, Nông Trại Vui Vẻ,… Hôm nào vô lớp cũng nghe có đứa mắng vốn chuyện cái cây củ cải mới chín bị đứa nào chôm hay khoe chuyện hôm qua mới cho mấy "con gà" ăn hành, rồi đứa này hú đứa kia chừng nào đi chiến Warcraft, thậm chí có đứa còn ngồi khóc tu tu vì e