Bài đăng

Hiển thị các bài đăng có nhãn hoai_niem

Tổng kết 2023: Đầu năm thất tình, cuối năm thất nghiệp, nhìn chung là buồn!

Hình ảnh
Ngồi nhâm nhi tách trà nhớ lại những gì đã qua trong năm rồi. Một năm khá chật vật với những đổi thay đột ngột trong cuộc sống bình lặng của mình. Có tiếng thở dài nuối tiếc, có nụ cười thảnh thơi pha thêm chút ánh nhìn vô định. Anh chưa từng lên kế hoạch cho cuộc đời anh Sẽ là mây đen kéo đến hay trời ngời xanh Nhưng nếu em muốn thấy chân trời mới toanh Thì em ơi đi trốn với anh... Những lời ca của Đen vang lên trong tâm trí như nói lên khát khao tận sâu đáy lòng của mình vậy. Rời bỏ nhịp điệu trầm lắng của cuộc sống an toàn, bước chân vào những đoạn đường chưa từng đi, trải nghiệm những điều mới, có buồn có vui, để thấy mình được "sống" nhiều hơn!  Chỉ là khi em ấy dứt khoát quay lưng đi xa, để lại mình đứng lặng nơi đó, cảm giác như thể không thời gian vỡ vụn ngay lúc ấy. Đôi tay mình muốn bắt em lại nhưng em đã tan vào hư vô. Con tim tuôn trào nỗi đau chảy lan tỏa khắp tâm trí và cơ thể, chỉ muốn cuộn tròn lại, thu mình vào góc tường, cho bóng tối bao phủ, ngăn cách khỏi

Những trang truyện thời áo trắng mộng mơ

Hình ảnh
Hôm nay vô tình lật mở lại những trang truyện mình vẽ khi còn là một cậu học trò cấp ba, nhiều mộng mơ và cảm xúc rung động của tuổi thanh xuân. Hồi ấy còn từng nghĩ sau này đi làm nghề chính là gì chưa biết, nhưng nghề phụ thì phải là họa sĩ vẽ truyện tranh đó! Dĩ nhiên là chỉ nghĩ vẩn vơ vậy thôi, chứ chưa bao giờ nghiêm túc hướng đến cả. Giờ ngồi xem lại, những ký ức tươi đẹp ngày ấy kéo về, những ngày vô lo vô nghĩ, vương vấn mối tình đơn phương của cậu nhóc trẻ. Tự nhiên muốn đưa những trang truyện ấy khỏi góc tủ, đưa lên blog để cùng thuật lại câu chuyện vô tư ấy. Đây là trang truyện đầu tiên mình tặng cho một cô bạn mình thầm thương. Mình quen biết nhỏ ở trung tâm tiếng Anh hồi lớp 9, hai đứa cứ như khắc khẩu ấy, cứ thích chọc ngoáy nhau. Rồi lên cấp ba, đi học ở ngôi trường mới, bất ngờ gặp lại nhỏ, con tim mình rung động, thế là thầm thương trộm nhớ 💕 Cảm hứng sáng tác đến với mình khi mình lân la vào đọc trang blog của nhỏ (hồi đó có trend viết blog Yahoo! 360°), thấy nhỏ có

Ánh bình minh nơi góc trời

Mình còn nhớ mãi nơi góc cuối của công ty những ngày trốn dịch, giữa khoảng không gian thoáng đãng và thinh lặng của đồng cỏ, mình vừa tập thể dục vừa chờ đợi màn đêm dần kéo rèm, hé lộ ánh hừng đông đốt lên những gợn lửa lan tỏa khắp bầu trời... Có những ngày, khung cảnh này mang một vẻ đẹp mĩ lệ đến choáng ngợp, khi ấy hừng đông bắt đầu chỉ nhen nhóm một góc nhỏ, nhưng quay người đã đốt cháy cả bầu trời, nhanh chóng như lửa lan trên đồng cỏ khô hay ngọn lửa tình trong một con tim đã khô héo! Những rặng mây mờ bùng cháy một sắc màu của lửa, bất định và khó nắm bắt, như những vệt sơn dầu kỳ ảo của bậc danh họa, hay như nụ cười của nàng Mona Lisa. Không! Phải nói rằng chính các bậc danh họa mới là người cố gắng sao chép tạo tác này của tự nhiên mới phải. Ở một góc trời, trên những gợn sóng lửa là mặt trăng còn nán lại, như viên ngọc trai lãnh tĩnh, hờ hững trước sức sống sôi sục đang tăng dần của ngày mới. Một đàn chim bay lướt qua, chấm phá những tàn tro trên khung cảnh đỏ lửa đó như n