Ánh bình minh nơi góc trời
Mình còn nhớ mãi nơi góc cuối của công ty những ngày trốn dịch, giữa khoảng không gian thoáng đãng và thinh lặng của đồng cỏ, mình vừa tập thể dục vừa chờ đợi màn đêm dần kéo rèm, hé lộ ánh hừng đông đốt lên những gợn lửa lan tỏa khắp bầu trời... Có những ngày, khung cảnh này mang một vẻ đẹp mĩ lệ đến choáng ngợp, khi ấy hừng đông bắt đầu chỉ nhen nhóm một góc nhỏ, nhưng quay người đã đốt cháy cả bầu trời, nhanh chóng như lửa lan trên đồng cỏ khô hay ngọn lửa tình trong một con tim đã khô héo! Những rặng mây mờ bùng cháy một sắc màu của lửa, bất định và khó nắm bắt, như những vệt sơn dầu kỳ ảo của bậc danh họa, hay như nụ cười của nàng Mona Lisa. Không! Phải nói rằng chính các bậc danh họa mới là người cố gắng sao chép tạo tác này của tự nhiên mới phải. Ở một góc trời, trên những gợn sóng lửa là mặt trăng còn nán lại, như viên ngọc trai lãnh tĩnh, hờ hững trước sức sống sôi sục đang tăng dần của ngày mới. Một đàn chim bay lướt qua, chấm phá những tàn tro trên khung cảnh đỏ lửa đó như n