Thư gửi em #01: Bàn về sự chết
Gửi cô em nhỏ, Thật may mắn vì chúng ta không phải sống trong một thế giới nơi con người chết đi sẽ trở thành nguồn cung phốt-pho sản xuất phân bón và sự khóc thương dành cho người đã mất bị xem là ảnh hưởng đến việc "đào luyện" trẻ em. Anh không phải là một triết gia hay một nhà khoa học, nên bức thư này sẽ không bàn tới những vấn đề kiểu như "sống là gì?", "chết là gì?", "thế nào là sống?", "thế nào là chết?". Anh chỉ viết về những cảm xúc và nỗi băn khoăn của mình khi nhìn vào sự chết. Sự chết là một điều bí ẩn nhất trên đời này. Ta có thể quan sát một người chết đi, nhưng không ai biết điều gì thực sự xảy ra trừ chính người đã chết. Khi chết là trải nghiệm như thế nào? Sau sự chết là gì? Không có câu trả lời nào cả, vì những câu trả lời đều là của người chưa chết. Vì nó bí ẩn, vì chưa hiểu gì về nó nên ta sợ hãi. Con người luôn sợ hãi những gì không biết, không hiểu thấu được. Anh cũng vậy, anh sợ hãi sự chết! "Chết" vốn d