Bài đăng

Cảm nghĩ về tiểu thuyết mạng Trung Quốc

Hình ảnh
Trong phạm vi bài viết này, mình chủ yếu đề cập đến các bộ tiểu thuyết của tác giả Trung Quốc viết và đăng dài kỳ trên web, mình gọi chung là tiểu thuyết mạng Trung Quốc (TTMTQ). Đây là những cảm nghĩ chủ quan của riêng mình rút ra được sau khi đã đọc nhiều TTMTQ trong một thời gian dài. Ngoài ra, mình sẽ không xét đến thể loại ngôn tình, do mình không có đọc qua thể loại này nên không có nhận định về nó. Nhìn chung, cảm giác của mình khi bắt đầu tiếp xúc lại với TTMTQ sau bao năm (hồi xưa từng đọc bộ "Tru Tiên" của Tiêu Đỉnh) là ngỡ ngàng vì sự đa dạng đáng kinh ngạc của nó! Nếu muốn phân chia một cách có hệ thống thì có thể phân loại đại khái như sau: Theo thể loại: tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền huyễn, khoa huyễn,... Theo bối cảnh thế giới: cổ điển tiên hiệp, đô thị dị năng, tu chân văn minh,... Theo lưu phái: sảng văn, hệ thống, phàm nhân, phế vật, xuyên nhanh, nữ cường,... Sự phối trộn về thể loại, bối cảnh thế giới, lưu phái với nhau tạo ra sự đa dạng và đặc sắc cho thế gi

Lạn Kha Kỳ Duyên, đạo lộ hồng trần lưu tích tiên

Hình ảnh
  (Nguồn ảnh: Internet) Lạn Kha ngồi bên ván cờ lá rụng, tại giữa trúc lâm không người đánh cờ. Hưng sở trí Thiên Nguyên một cờ, lại xoay người sông núi thênh thang. "Lạn Kha Kỳ Duyên" của tác giả Chân Phí Sự là một bộ tiên hiệp mới nhưng mang phong cách khác hẳn với những bộ tiên hiệp khác vốn có quan điểm "tử đạo hữu, bất tử bần đạo" đầy rẫy ngoài kia. Tác giả đã mạnh dạn mang chất liệu của dòng "tiên hiệp cổ điển" như "Liêu trai chí dị", "Sơn hải kinh",... kết hợp với thể loại xuyên không trong tiểu thuyết mạng hiện đại để tạo nên một câu chuyện lãng mạn đậm chất "tiên" và "hiệp" đúng nghĩa mà vẫn phù hợp với thị hiếu của độc giả ngày nay.  Kế Duyên, nhân vật chính của truyện, là một chàng trai bình thường vô tình bị cuốn vào thế giới tu tiên cổ đại, một mở đầu quen thuộc của thể loại xuyên không; nhưng điều đáng quý ở đây là con đường tu tiên của Kế Duyên đi giữa hồng trần, tạo nên những giai thoại tầm tiên vấn đ

Quỷ Bí Chi Chủ, đến Thần cũng phải điên

Hình ảnh
"Quỷ Bí Chi Chủ" là một tác phẩm xuất sắc của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước). Nói riêng về lão Mực thì đây là một tác giả có bút lực cứng cáp và có khả năng kết hợp nhiều kiến thức để sáng tạo các thế giới mới đầy thú vị. Như tác phẩm "Áo thuật thần tọa" là sự kết hợp lạ kỳ giữa thế giới ma thuật và nghiên cứu khoa học vật lý (hãy tưởng tượng cảnh ma thuật sư đi làm thí nghiệm nghiên cứu lưỡng tính sóng-hạt của ánh sáng mà xem!). "Quỷ Bí Chi Chủ" cũng là một tác phẩm mới lạ như vậy. Nguồn ảnh: lordofthemysteries.fandom.com Trong thuỷ triều của hơi nước và máy móc, ai có thể với tới sự phi phàm? Trong màn sương mù của lịch sử và bóng tối, ai đang thì thầm? Ta tỉnh dậy từ trong sự thần bí, mở mắt nhìn thế giới này. Súng ống, pháo, chiến hạm, phi thuyền, đủ mọi loại máy móc; Ma dược, bói toán, nguyền rủa, người treo ngược, vật phong ấn... Ánh sáng vẫn chiếu rọi như trước, nhưng thần bí vẫn chưa từng rời xa. Đây là truyền thuyết về "Kẻ Khờ&

Thư gửi em #01: Bàn về sự chết

Gửi cô em nhỏ, Thật may mắn vì chúng ta không phải sống trong một thế giới nơi con người chết đi sẽ trở thành nguồn cung phốt-pho sản xuất phân bón và sự khóc thương dành cho người đã mất bị xem là ảnh hưởng đến việc "đào luyện" trẻ em. Anh không phải là một triết gia hay một nhà khoa học, nên bức thư này sẽ không bàn tới những vấn đề kiểu như "sống là gì?", "chết là gì?", "thế nào là sống?", "thế nào là chết?". Anh chỉ viết về những cảm xúc và nỗi băn khoăn của mình khi nhìn vào sự chết. Sự chết là một điều bí ẩn nhất trên đời này. Ta có thể quan sát một người chết đi, nhưng không ai biết điều gì thực sự xảy ra trừ chính người đã chết. Khi chết là trải nghiệm như thế nào? Sau sự chết là gì? Không có câu trả lời nào cả, vì những câu trả lời đều là của người chưa chết. Vì nó bí ẩn, vì chưa hiểu gì về nó nên ta sợ hãi. Con người luôn sợ hãi những gì không biết, không hiểu thấu được. Anh cũng vậy, anh sợ hãi sự chết! "Chết" vốn d

Truyện ngắn "Cây vú sữa"

Hình ảnh
 (Nguồn ảnh: Internet) Những con đường vào mùa này luôn đầy nắng và bụi, từng cơn gió thổi qua nơi đây luôn cuốn theo những cơn bão bụi mịt mù quấn lấy bước chân những người lữ hành. Và giữa những đám bụi mù ấy, thấp thoáng bóng dáng của ba cậu trai trẻ, nom chừng mới 13-14 tuổi, đang gồng sức đạp xe rẽ gió. Cả ba đều đã nhễ nhại mồ hôi, gương mặt thì đỏ ửng dưới cái nắng gay gắt, có lẽ chúng đã trải qua một chặng đường dài từ một nơi nào đó để đến được đây. Ba chiếc xe chạy thành một hàng, lầm lì tiến về phía trước. Đột nhiên, một chiếc vượt lên chạy song song với chiếc dẫn đầu và một giọng nói bực dọc vang lên:  - "Nè, tới chưa mày?" Cậu trai dẫn đầu trả lời: - "Còn chút nữa!" - "Chút nữa là bao lâu nữa? Nãy giờ mày mấy cái "chút nữa" rồi đó Đạt à!", cậu trai còn lại cũng mệt mỏi lên tiếng. - "Thì chút nữa là... chút nữa chứ sao! Ráng lên, sắp tới thiệt rồi bây ơi.", thằng Đạt trả lời bằng cái giọng gợi đòn quen thuộc của nó. Phong và

Ánh bình minh nơi góc trời

Mình còn nhớ mãi nơi góc cuối của công ty những ngày trốn dịch, giữa khoảng không gian thoáng đãng và thinh lặng của đồng cỏ, mình vừa tập thể dục vừa chờ đợi màn đêm dần kéo rèm, hé lộ ánh hừng đông đốt lên những gợn lửa lan tỏa khắp bầu trời... Có những ngày, khung cảnh này mang một vẻ đẹp mĩ lệ đến choáng ngợp, khi ấy hừng đông bắt đầu chỉ nhen nhóm một góc nhỏ, nhưng quay người đã đốt cháy cả bầu trời, nhanh chóng như lửa lan trên đồng cỏ khô hay ngọn lửa tình trong một con tim đã khô héo! Những rặng mây mờ bùng cháy một sắc màu của lửa, bất định và khó nắm bắt, như những vệt sơn dầu kỳ ảo của bậc danh họa, hay như nụ cười của nàng Mona Lisa. Không! Phải nói rằng chính các bậc danh họa mới là người cố gắng sao chép tạo tác này của tự nhiên mới phải. Ở một góc trời, trên những gợn sóng lửa là mặt trăng còn nán lại, như viên ngọc trai lãnh tĩnh, hờ hững trước sức sống sôi sục đang tăng dần của ngày mới. Một đàn chim bay lướt qua, chấm phá những tàn tro trên khung cảnh đỏ lửa đó như n

Tactics Ogre: Let Us Cling Together... game cũ nhưng vẫn chất

Hình ảnh
Đây là tựa game nhập vai chiến thuật cổ điển đã phát hành từ năm 1995 và được port lên nhiều hệ máy khác nhau. Mình chơi bản trên hệ máy PSP đã được Việt hóa bởi NáNì và Duy Đức Asimo ( link tải ).  (Nguồn ảnh: Internet) Cảm giác lần đầu khi chơi chính là rung động và... bối rối!! Rung động với hình ảnh đậm chất fantasy cổ điển và phần mở đầu hấp dẫn, với câu hỏi của những lá bài Tarot ngẫu nhiên và những lựa chọn trả lời đi cùng. Ban đầu, mình chưa hiểu những câu hỏi và đáp án này mang ý nghĩa gì. Nhưng khi đi sâu vào game, mình mới hiểu chúng không ảnh hưởng gì đến nội dung của game, mà là báo trước những lựa chọn nghiệt ngã mà người chơi buộc phải quyết định trong suốt hành trình và giúp thấu hiểu hơn sự dằn vặt nội tâm của nhân vật chính. Một thế giới, nơi lằn ranh giữa thiện ác bị xóa nhòa giữa dòng xoáy của chiến tranh, hận thù và dục vọng. "Thiện" hay "Ác", chẳng cần phải phân biệt nữa, điều cần quan tâm ở đây là "mong muốn" của bản thân và quyết đị

4 Chiếc ví của tôi, cách đơn giản để quản lý tiền của bạn

Hình ảnh
 (Nguồn ảnh: Internet) Tôi là một người sống theo lối sống tối giản, luôn cảm thấy đủ đầy và hạnh phúc với những gì mình đang có và không có nhiều nhu cầu về vật chất.  Vậy nên, đôi khi tôi có những cái nhìn hơi khắt khe với những người bạn của mình, đôi lúc tôi không hiểu nổi sao các bạn lại sẵn sàng chi tiền để mua những món hàng hiệu hay cho những chuyến đi du lịch, vui chơi giải trí, tốn kém. Nếu là tôi trước đây, tôi sẽ xem đó là 1 sự lãng phí lớn. Nhưng sau khi đọc 2 quyển sách Nghệ thuật bài trí của người Nhật   (Marie Kondo) và Lối sống tối giản của người Nhật   (Sasaki Fumio) , đã giúp tôi định hình lại quan niệm về sự lãng phí: " Một vật sở hữu mà không được dùng đến chính là lãng phí ". Và thật bất ngờ, trong quyển sách này, tôi lại thấy quan điểm này 1 lần nữa và là quan điểm xuyên suốt quyển sách Lãng phí là khi ta mua đến 10 thỏi son và mỗi thỏi chỉ quẹt vài lần rồi phải bỏ đi vì quá hạn sử dụng. Chứ không phải dành dụm để mua 1, 2 thỏi son

Tự học AutoCad cơ bản, chỉ cần 1 ngày cho người không chuyên

Hình ảnh
Với những sinh viên ngành công nghệ thực phẩm, hóa học thì AutoCad không phải là công cụ chính trong quá trình học nhưng vẫn phải biết dùng để hoàn thành các đồ án môn học, tốt nghiệp. Và với kinh nghiệm của một "con gà" thu được sau thời gian vật lộn với Cad, mình quyết định viết bài này để chia sẻ cho các bạn cách học Cad và những kinh nghiệm..."xương máu" của mình  (_.__ !) Thứ nhất , các bạn thường e sợ khi nhắc tới việc học Cad vì nghĩ rằng AutoCad là 1 cái gì đó cực kì ghê gớm, bí hiểm, khó học, khó nắm bắt, khó sử dụng,..bla...bla.... --> sợ rùi thì sao dám thử !!! ---> không thử sao biết xài !? Vậy nên điều đầu tiên, mình khẳng định: " AUTOCAD CỰC KÌ DỄ HỌC " Đối với SV chuyên ngành công nghệ thực phẩm, hóa học như bọn mình, chỉ cần nắm những lệnh cơ bản là đủ dùng, không cần phải "cao siêu" như các bạn bên Kiến trúc, Cơ khí đâu mà lo :)) Thứ hai, vậy mình cần học những gì và học AutoCad như thế nào ? Lời khuyên chân thành đây: &quo

Có nên chơi game crack?

Hình ảnh
"Crack" là một từ thần thánh với bất kỳ cậu học sinh, sinh viên nào. Còn với một người đã đi làm như mình thì "bản quyền" (copyright/ license) mới là từ cần dùng đến :"> "Bản quyền" hay cụ thể hơn là "Bản quyền số" (Digital License) không còn là một từ lạ lẫm gì nữa. Khi còn là sinh viên, mình từng tự nhủ rằng bây giờ xài hàng "crack", sau này đi làm phải xài hàng "bản quyền" đàng hoàng. Vậy nên bây giờ mình có thể tự tin nói rằng trong máy tính và điện thoại mình không có phần mềm, ứng dụng nào là crack, kể cả Windows 10 (^__^) Ori and the Blind Forest - một trong những tựa game yêu thích mà mình sẵn sàng mua khi có cơ hội  (Nguồn ảnh: Internet) Nói đến chuyện bản quyền thì mình vẫn còn nhớ mãi gương mặt kinh ngạc của đồng nghiệp cùng phòng khi biết rằng bộ MS Office phải mua bản quyền, tại hồi giờ cứ đinh ninh là nó lúc nào cũng có sẵn trong máy nên nó miễn phí (@__@). Phản ứng như vậy cũng chẳng khó hiểu, vì ở Việt

Chơi game Online hay Offline?

Hình ảnh
Nếu bạn hỏi tôi lúc còn là một cậu học sinh, tôi sẽ không ngại ngần chọn chơi game online. Còn bây giờ á, offline là câu trả lời của tôi :)) Nhắc đến game online là nhắc đến một thời cấp 3 máu lửa cùng các chiến hữu trong lớp. Mặc dù cái game online đầu tiên mình chơi là hồi cấp 2, được thằng bạn thân giới thiệu cho tựa game Gunny , nhưng lúc đó chơi không nhiều vì máy cùi bắp quá, chơi lag mãi đâm chán, mà lúc đó cũng chưa từng ra quán net chơi lần nào. Thành ra cái lúc mình nhiệt tình với game online là khi lên cấp 3. Thời đó game online rộ lên dữ lắm, đứa nào trong lớp cũng chơi ít nhất 1-2 game, nào là Audition, Boom Online, Warcraft, Half-Life, Fifa Online,… tới cả những game trên mạng xã hội Zing như Khu Vườn Trên Mây, Nông Trại Vui Vẻ,… Hôm nào vô lớp cũng nghe có đứa mắng vốn chuyện cái cây củ cải mới chín bị đứa nào chôm hay khoe chuyện hôm qua mới cho mấy "con gà" ăn hành, rồi đứa này hú đứa kia chừng nào đi chiến Warcraft, thậm chí có đứa còn ngồi khóc tu tu vì e